Lúc đó bạn đang ở đâu? Bạn đang trong tình trạng nào? Bạn bè của bạn là những ai? Bạn đã có những ước mơ hay niềm hy vọng nào? Nếu đã có ai hỏi bạn,"Mười hay hai mươi năm sau, bạn sẽ ra sao?"bạn đã trả lời họ thế nào? Hôm nay bạn có ở trong tình trạng giống như bạn đã mong ước lúc đó không? Một hay hai thập niên có thể trôi qua thật nhanh, phải không bạn?Các bạn gọi cháu là O.Phần lớn chúng ta cân nhắc quá nhiều về cái giá phải trả cho việc thay đổi, mà ít cân nhắc những cái giá phải trả nếu không thay đổi.Con trai tôi lạ lùng vì bộ râu dài của ông và cảm thấy hơi hoảng sợ.Tôi có thể soạn lại giấy tờ và xem tin tức.Thực vậy, mối cảm xúc nhân bản mà chúng ta mong ước nhất là được gắn bó với những tâm hồn khác.Cái nhìn của họ về bản thân mình như những con người "hiến thân" trở thành tấm gương phản chiếu chính bản thân họ.Câu trả lời của tôi thường là, "Bạn không lười đâu! chỉ vì bạn có những mục tiêu vô hiệu quả!"Bạn không bao giờ muốn coi những cảm xúc của mình là xấu.Hôm ấy, tôi thấy thoải mái vô cùng và nguyên chỉ những cảm giác ấy đã giúp tôi làm việc tốt hơn và kiếm được nhiều tiền hơn.
