Tarkad cảm thấy thật xấu hổ.Nhưng anh lại nghĩ, ít ra đây cũng là một cơ hội để anh có thể bước vào cái quán ăn rất hấp dẫn kia.Một ngày nọ, cha tôi hồ hởi tìm đến và thuyết phục tôi tham gia vào một vụ đầu tư.Cháu hãy tưởng tượng bọn ông phải làm việc trên một vùng đất nứt nẻ, khô cằn như sa mạc, không có một bóng cây, chỉ toàn là những bụi cây thấp lè tè và mặt trời nắng như đổ lửa xuống.Nếu không, cậu sẽ bị bán vào làm nô lệ xây tường thành.Tôi phải thường tính toán các khoản chi tiêu sao cho gia đình tôi không bị đói.Sau đó, hàng ngày ông tiếp tục mang khay bánh đi bán, chẳng bao lâu ông đã có một số khách hàng quen thuộc.- Thì sau một thời gian cái giỏ sẽ đựng đầy trứng.Tôi bắt đầu tạo lập sự nghiệp của mình bằng hai bàn tay trắng.Ông cảm thấy mình giống một con bò trong cuộc thương lượng đó.
